Chuyện tình yêu
Chúng mình tin rằng, yêu không phải chỉ để nói, mà để làm – mỗi ngày, cùng nhau.
Cảm ơn vì đã là người cùng mình viết nên hành trình yêu thương này.
Sự gặp gỡ định mệnh
Mọi chuyện bắt đầu từ khi mình là cô giáo của cháu anh ấy. Đúng là cái duyên bất ngờ, nhờ chị gái anh mà hai người mới có dịp gặp nhau. Chị và đồng nghiệp đã đẩy thuyền cho tụi mình😂. Lúc đấy mình chỉ cười chào, chẳng nghĩ gì nhiều. Ấy vậy mà không hiểu sao, càng nói chuyện, càng thấy thấy… có gì đó đặc biệt. Một người hiền lành, ít nói, nhưng ánh mắt lại rất ấm. Và từ những câu chuyện nhỏ hôm ấy, tụi mình dần gần nhau hơn lúc nào không hay. Hóa ra, định mệnh luôn đến thật nhẹ nhàng – chỉ cần đúng người, đúng lúc, là tim tự khắc rung lên.
Và thế là câu chuyện tình yêu của chúng mình bắt đầu từ đó.🤎

Lời tỏ tình dễ thương^^
Một chiều Đà Lạt se lạnh, anh nhẹ nhàng nói: “Giá như có em nắm tay đi dạo cùng, chắc sẽ ấm áp hơn nhiều.” Mình bật cười, nhưng trong tim thì ấm lạ. Mình thích anh – không ồn ào, không vội vàng, như cách người ta yêu Đà Lạt: nhẹ nhàng thôi, mà nhớ mãi.

Phút giây cầu hôn
Hai năm bên nhau, không phải là quá dài, nhưng đủ để tụi mình trải qua đủ đầy mọi cung bậc – từ những ngày rực rỡ cho đến cả những lúc chông chênh. Vậy mà đến cuối cùng, tụi mình vẫn chọn nhau. Khi anh ngỏ lời: “Làm vợ anh nhé?”, mình biết rằng: em chọn anh – như một điều hiển nhiên và đầy biết ơn.

Ngày lễ đính hôn
Sau tất cả, ngày mình cùng nhau bước sang một chương mới cũng đã đến. Em không chỉ là cô dâu của anh hôm nay, mà còn là người bạn đời sẽ cùng anh viết tiếp những giấc mơ, xây nên một ngôi nhà đầy tiếng cười. Cảm ơn anh – vì đã thương em bằng cả tấm lòng.

Minh Anh nè
Chúc Hằnh thật hạnh phúc nha. Chúc hai vợ chồng luôn luôn bên nhau vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống, luôn nắm tay nhau dù vui hay buồn nhe!